B̼ạ̼n̼ ̼g̼á̼i̼ ̼t̼.a̼.i̼ ̼n̼.ạ̼.n̼ ̼c̼/h̼/ế̼/t̼,̼ ̼c̼h̼à̼n̼g̼ ̼t̼r̼a̼i̼ ̼v̼ẫ̼n̼ ̼đ̼ò̼i̼ ̼l̼à̼m̼ ̼đ̼á̼m̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼,̼ ̼r̼ù̼n̼g̼ ̼m̼ì̼n̼h̼ ̼k̼h̼i̼ ̼c̼h̼ú̼ ̼r̼ể̼ ̼m̼ở̼ ̼n̼ắ̼p̼ ̼q̼u̼a̼n̼ ̼t̼à̼i̼…̼
“̼S̼á̼.t̼ ̼n̼g̼à̼y̼ ̼n̼g̼à̼y̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼,̼ ̼đ̼i̼ề̼u̼ ̼k̼.h̼.ủ̼.n̼.g̼ ̼k̼.h̼.i̼.ế̼.p̼ ̼đ̼ã̼ ̼x̼ả̼y̼ ̼r̼a̼ ̼k̼h̼i̼ế̼n̼ ̼a̼i̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼x̼ó̼t̼ ̼x̼a̼.̼ ̼Đ̼ó̼ ̼l̼à̼ ̼L̼i̼ê̼n̼ ̼b̼ấ̼t̼ ̼n̼g̼ờ̼ ̼b̼ị̼ ̼t̼a̼i̼ ̼n̼ạ̼n̼ ̼g̼i̼a̼o̼ ̼t̼h̼ô̼n̼g̼,̼ ̼c̼ô̼ ̼m̼ấ̼t̼ ̼t̼r̼ê̼n̼ ̼đ̼ư̼ờ̼n̼g̼ ̼t̼ớ̼i̼ ̼b̼ệ̼n̼h̼ ̼v̼i̼ệ̼n̼ ̼c̼ấ̼p̼ ̼c̼ứ̼u̼.̼ ̼B̼i̼ế̼t̼ ̼t̼i̼n̼ ̼b̼ạ̼n̼ ̼g̼á̼i̼ ̼c̼/h̼/ế̼/t̼,̼ ̼H̼ù̼n̼g̼ ̼n̼h̼ư̼ ̼k̼ẻ̼ ̼đ̼.i̼.ê̼.n̼ ̼a̼n̼h̼ ̼l̼a̼o̼ ̼v̼ề̼ ̼ô̼m̼ ̼l̼ấ̼y̼ ̼t̼h̼i̼ ̼t̼h̼ể̼ ̼L̼i̼ê̼n̼ ̼k̼h̼ó̼c̼ ̼n̼ấ̼c̼ ̼l̼ê̼n̼…̼”̼
Yêu nhau 5 năm nhưng giờ Liên có bầu đến tháng thứ 6 rồi, Hùng mới tính đến chuyện kết hôn vì đứa bé sắp chào đời. Cái thai trong bụng Liên ngày càng to ra, gia đình 2 bên vội lo đám cưới gấp gáp.
Nhà trai xin cuối tháng này tổ chức đám cưới, tính ra chỉ còn có hơn chục ngày để chuẩn bị nên ai nấy cũng cuống cuồng hết lên cả.
S̼á̼t̼ ̼n̼g̼à̼y̼ ̼n̼g̼à̼y̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼,̼ ̼đ̼i̼ề̼u̼ ̼k̼.h̼.ủ̼.n̼.g̼ ̼k̼.h̼.i̼.ế̼.p̼ ̼đ̼ã̼ ̼x̼ả̼y̼ ̼r̼a̼ ̼k̼h̼i̼ế̼n̼ ̼a̼i̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼x̼ó̼t̼ ̼x̼a̼.̼ ̼Đ̼ó̼ ̼l̼à̼ ̼L̼i̼ê̼n̼ ̼b̼ấ̼t̼ ̼n̼g̼ờ̼ ̼b̼ị̼ ̼t̼a̼i̼ ̼n̼ạ̼n̼ ̼g̼i̼a̼o̼ ̼t̼h̼ô̼n̼g̼,̼ ̼c̼ô̼ ̼m̼ấ̼t̼ ̼t̼r̼ê̼n̼ ̼đ̼ư̼ờ̼n̼g̼ ̼t̼ớ̼i̼ ̼b̼ệ̼n̼h̼ ̼v̼i̼ệ̼n̼ ̼c̼ấ̼p̼ ̼c̼ứ̼u̼.̼ ̼B̼i̼ế̼t̼ ̼t̼i̼n̼ ̼b̼ạ̼n̼ ̼g̼á̼i̼ c̼/h̼/ế̼/t̼, H̼ù̼n̼g̼ ̼n̼h̼ư̼ ̼k̼ẻ̼ ̼đ̼.̼i̼.̼ê̼.̼n̼ ̼a̼n̼h̼ ̼l̼a̼o̼ ̼v̼ề̼ ̼ô̼m̼ ̼l̼ấ̼y̼ ̼t̼h̼i̼ ̼t̼h̼ể̼ ̼L̼i̼ê̼n̼ ̼k̼h̼ó̼c̼ ̼n̼ấ̼c̼ ̼l̼ê̼n̼,̼ ̼g̼à̼o̼ ̼t̼h̼é̼t̼ ̼g̼ọ̼i̼ ̼L̼i̼ê̼n̼ ̼d̼ậ̼y̼ ̼n̼h̼ư̼n̼g̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼đ̼ư̼ợ̼c̼.̼
Xót xa trước cảnh cận ngày cưới rồi mà đôi trẻ phải người mất người còn, ai nấy cũng khuyên Hùng bớt đau buồn lại mà lo hậu sự cho Liên nhưng anh lại tuyên bố điều này.
– Đám cưới vẫn sẽ diễn ra. Tôi đã bắt Liên đợi 5 năm chưa cưới, giờ thì cô ấy có th.ai 6 tháng rồi lại c̼/h̼/ế̼/t̼ t.ứ.c t.ư.ở.i thế này. Tôi phải cho Liên 1 cái đám cưới, dù cô ấy sống hay c̼/h̼/ế̼/t̼.
– Cậu định làm đám cưới với cô dâu ma ư?
– Đúng, với tôi Liên mãi mãi tồn tại, cô ấy không c̼/h̼/ế̼/t̼ các người hiểu chưa?
H̼ù̼n̼g̼ ̼n̼h̼ư̼ ̼k̼ẻ̼ ̼đ̼.i̼.ê̼.n̼ ̼a̼n̼h̼ ̼l̼a̼o̼ ̼v̼ề̼ ̼ô̼m̼ ̼l̼ấ̼y̼ ̼t̼h̼i̼ ̼t̼h̼ể̼ ̼L̼i̼ê̼n̼ ̼k̼h̼ó̼c̼ ̼n̼ấ̼c̼ ̼l̼ê̼n̼,̼ ̼g̼à̼o̼ ̼t̼h̼é̼t̼ ̼g̼ọ̼i̼ ̼L̼i̼ê̼n̼ (ảnh minh họa)
N̼h̼ư̼ ̼1̼ ̼g̼ã̼ ̼k̼.h̼.ù̼.n̼.g̼ ̼H̼ù̼n̼g̼ ̼n̼ổ̼i̼ ̼đ̼.i̼.ê̼.n̼ ̼v̼ớ̼i̼ ̼b̼ấ̼t̼ ̼k̼ỳ̼ ̼a̼i̼ ̼n̼ó̼i̼ ̼L̼i̼ê̼n̼ ̼đ̼ã̼ c̼/h̼/ế̼/t̼. B̼i̼ế̼t̼ ̼t̼í̼n̼h̼ ̼H̼ù̼n̼g̼ ̼m̼u̼ố̼n̼ ̼g̼ì̼ ̼đ̼ư̼ợ̼c̼ ̼đ̼ấ̼y̼,̼ ̼n̼ê̼n̼ ̼đ̼á̼m̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼ ̼v̼ẫ̼n̼ ̼đ̼ư̼ợ̼c̼ ̼d̼i̼ễ̼n̼ ̼r̼a̼ ̼n̼h̼ư̼ ̼d̼ự̼ ̼đ̼ị̼n̼h̼ ̼v̼à̼ ̼đ̼á̼m̼ ̼t̼a̼n̼g̼ ̼c̼ủ̼a̼ ̼L̼i̼ê̼n̼ ̼t̼h̼ì̼ ̼l̼u̼i̼ ̼v̼ề̼ ̼s̼a̼u̼.̼
Đ̼á̼m̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼ ̼m̼à̼ ̼a̼i̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼k̼h̼ó̼c̼,̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼đ̼a̼u̼ ̼l̼ò̼n̼g̼ ̼v̼ô̼ ̼c̼ù̼n̼g̼ ̼k̼h̼i̼ ̼t̼h̼ấ̼y̼ ̼c̼ô̼ ̼d̼â̼u̼ ̼n̼ằ̼m̼ ̼t̼r̼o̼n̼g̼ ̼c̼h̼i̼ế̼c̼ ̼q̼u̼a̼n̼ ̼t̼à̼i̼ ̼l̼ạ̼n̼h̼ ̼l̼ẽ̼o̼ ̼k̼i̼a̼.̼ ̼G̼i̼ờ̼ ̼p̼h̼ú̼t̼ ̼l̼à̼m̼ ̼l̼ễ̼,̼ ̼H̼ù̼n̼g̼ ̼c̼ố̼ ̼g̼ắ̼n̼g̼ ̼g̼ư̼ợ̼n̼g̼ ̼c̼ư̼ờ̼i̼ ̼h̼ì̼n̼h̼ ̼d̼u̼n̼g̼ ̼r̼ằ̼n̼g̼ ̼L̼i̼ê̼n̼ ̼đ̼a̼n̼g̼ ̼ở̼ ̼b̼ê̼n̼ ̼c̼ạ̼n̼h̼ ̼m̼ì̼n̼h̼,̼ ̼đ̼a̼n̼g̼ ̼v̼u̼i̼ ̼c̼ư̼ờ̼i̼ ̼m̼à̼ ̼t̼i̼ế̼n̼ ̼đ̼ế̼n̼ ̼m̼ở̼ ̼n̼ắ̼p̼ ̼q̼u̼a̼n̼ ̼t̼à̼i̼ ̼r̼a̼ ̼t̼r̼a̼o̼ ̼n̼h̼ẫ̼n̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼ ̼c̼h̼o̼ ̼e̼m̼ ̼t̼h̼ế̼ ̼n̼h̼ư̼n̼g̼…̼
̼V̼ừ̼a̼ ̼m̼ở̼ ̼n̼ắ̼p̼ ̼q̼u̼a̼n̼ ̼t̼à̼i̼ ̼r̼a̼,̼ ̼H̼ù̼n̼g̼ ̼đ̼ã̼ ̼s̼.̼ố̼.̼c̼ ̼ó̼.̼c̼ ̼k̼h̼i̼ ̼t̼h̼ấ̼y̼ ̼L̼i̼ê̼n̼ ̼đ̼a̼n̼g̼ ̼s̼i̼n̼h̼ ̼c̼o̼n̼ ̼t̼r̼o̼n̼g̼ ̼đ̼ó̼ ̼v̼à̼ ̼đ̼ứ̼a̼ ̼b̼é̼ ̼v̼ừ̼a̼ ̼l̼ọ̼t̼ ̼l̼ò̼n̼g̼ ̼m̼ẹ̼ ̼x̼o̼n̼g̼ ̼k̼h̼ó̼c̼ ̼r̼é̼ ̼l̼ê̼n̼ ̼k̼h̼i̼ế̼n̼ ̼c̼ả̼ ̼h̼ộ̼i̼ ̼h̼ô̼n̼ ̼c̼h̼o̼á̼n̼g̼ ̼v̼á̼n̼g̼.̼ ̼T̼á̼i̼ ̼m̼ặ̼t̼ ̼t̼h̼ấ̼y̼ ̼c̼ả̼n̼h̼ ̼v̼ợ̼ ̼đ̼ã̼ c̼/h̼/ế̼/t̼ đ̼a̼n̼g̼ ̼s̼i̼n̼h̼ ̼c̼o̼n̼,̼ ̼H̼ù̼n̼g̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼d̼á̼m̼ ̼t̼i̼n̼ ̼đ̼â̼y̼ ̼l̼à̼ ̼s̼ự̼ ̼t̼h̼ậ̼t̼ ̼m̼à̼ ̼t̼á̼t̼ ̼v̼à̼o̼ ̼m̼ặ̼t̼ ̼m̼ì̼n̼h̼ ̼c̼á̼i̼ ̼t̼h̼ậ̼t̼ ̼đ̼a̼u̼ ̼đ̼ể̼ ̼t̼ỉ̼n̼h̼ ̼l̼ạ̼i̼.̼
T̼h̼ế̼ ̼n̼h̼ư̼n̼g̼ ̼d̼ù̼ ̼c̼ó̼ ̼c̼ắ̼n̼,̼ ̼t̼á̼t̼ ̼m̼ì̼n̼h̼ ̼b̼ậ̼t̼ ̼m̼á̼u̼ ̼r̼a̼ ̼t̼h̼ì̼ ̼s̼ự̼ ̼t̼h̼ậ̼t̼ ̼v̼ẫ̼n̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼t̼h̼a̼y̼ ̼đ̼ổ̼i̼.̼ ̼S̼.ố̼.c̼ ̼v̼ề̼ ̼đ̼i̼ề̼u̼ ̼k̼ỳ̼ ̼l̼ạ̼ ̼n̼à̼y̼,̼ ̼H̼ù̼n̼g̼ ̼t̼á̼i̼ ̼m̼ặ̼t̼,̼ ̼r̼u̼n̼ ̼s̼ợ̼ ̼l̼a̼ ̼h̼é̼t̼.̼
– Vợ tôi… vợ tôi cô ấy đang sinh con trong quan tài…
Hiếu kỳ về điều lạ đời này, rất nhiều người chạy đến xem nhưng cũng run sợ khi nhìn thấy cảnh tượng này. Đúng lúc đó có người họ hàng làm bác sĩ chạy tới khám xem và đỡ đứa bé đỏ hỏn bé xíu lên mà tái mặt nói với Hùng.
Vợ tôi… vợ tôi cô ấy đang s.inh con trong qu.an tài (ảnh minh họa)
– Vợ anh chưa c̼/h̼/ế̼/t̼, cô ấy vẫn còn sống, vẫn cố dùng hết sức lực để s.inh đứa này ra.
– Vợ tôi chưa c̼/h̼/ế̼/t̼ sao? Cứu cô ấy đi, cứu cô ấy đi.
– Liên đã c̼/h̼/ế̼/t̼ thật sự sau khi s.inh đứa bé ra rồi. Trong tình trạng n̼g̼.u̼y̼ ̼k̼.ị̼.c̼h̼, đối mặt với cái c̼/h̼/ế̼/t̼ nhưng cô ấy vẫn cố đẩy đứa bé ra, không muốn nó c̼/h̼/ế̼/t̼ theo mình. G̼ọ̼i̼ ̼c̼ấ̼p̼ ̼c̼ứ̼u̼ ̼n̼g̼a̼y̼,̼ ̼c̼ầ̼n̼ ̼đ̼ư̼a̼ ̼đ̼ứ̼a̼ ̼b̼é̼ ̼đ̼ế̼n̼ ̼b̼ệ̼n̼h̼ ̼v̼i̼ệ̼n̼ ̼g̼ấ̼p̼.̼ ̼N̼ó̼ ̼s̼i̼n̼h̼ ̼t̼h̼i̼ế̼u̼ ̼t̼h̼á̼n̼g̼ ̼r̼ấ̼t̼ ̼n̼g̼.u̼y̼ ̼k̼.ị̼.c̼h̼.̼
̼C̼h̼o̼á̼n̼g̼ ̼v̼á̼n̼g̼ ̼v̼ớ̼i̼ ̼n̼h̼ữ̼n̼g̼ ̼c̼h̼u̼y̼ệ̼n̼ ̼v̼ừ̼a̼ ̼x̼ả̼y̼ ̼r̼a̼ ̼H̼ù̼n̼g̼ ̼c̼h̼ư̼a̼ ̼đ̼ị̼n̼h̼ ̼t̼h̼ầ̼n̼ ̼n̼ổ̼i̼ ̼t̼h̼ì̼ ̼b̼ị̼ ̼c̼ô̼ ̼b̼á̼c̼ ̼s̼ĩ̼ ̼đ̼ó̼ ̼đ̼ậ̼p̼ ̼m̼ạ̼n̼h̼ ̼v̼à̼o̼ ̼t̼a̼y̼ ̼r̼a̼ ̼h̼i̼ệ̼u̼ ̼đ̼ư̼a̼ ̼đ̼ứ̼a̼ ̼b̼é̼ ̼v̼à̼o̼ ̼v̼i̼ệ̼n̼.̼ ̼N̼h̼ì̼n̼ ̼đ̼ứ̼a̼ ̼c̼o̼n̼ ̼đ̼ỏ̼ ̼h̼ỏ̼n̼ ̼c̼ủ̼a̼ ̼m̼ì̼n̼h̼ ̼H̼ù̼n̼g̼ ̼r̼ơ̼i̼ ̼n̼ư̼ớ̼c̼ ̼m̼ắ̼t̼ ̼v̼ừ̼a̼ ̼c̼ả̼m̼ ̼đ̼ộ̼n̼g̼ ̼v̼ừ̼a̼ ̼x̼ó̼t̼ ̼x̼a̼.̼
Liên đã trở về từ cõi c̼/h̼/ế̼/t̼, trở về để cứu đứa con bé bỏng này rồi lại ra đi. Anh không thể làm công sức của Liên uổng phí được. Anh sẽ nhờ các bác sĩ cứu thằng bé bằng mọi cách. Nó là món quà mà Liên đã để lại cho anh.
Vào viện kịp thời thằng bé được cấp cứu khẩn rồi được đưa đi ấp lồng. Về nhà lo hậu sự cho vợ Hùng cứ ôm chặt ôm tài vợ mà khóc. Cô ấy thật dũng cảm và làm điều tưởng chừng như không thể.
Anh sẽ thay Liên chăm nuôi con, sẽ kể cho nó nghe về sự ra đời có 1 – 0 – 2 trên đời của nó và cho nó biết mẹ nó đã dũng cảm thế nào.
Được chăm sóc và điều trị tốt giờ thằng bé đã ấp lồng được 3 tháng rồi. Nó cứng cáp hơn trước, nhưng khóc nhiều hơn trước. Ôm lấy thằng bé, Hùng tự chủ cả đời này sẽ ở vậy nuôi con.
Bởi trong trái tim Hùng chỉ có Liên và Liên mà thôi, không ai có thể xóa mờ đi hình bóng của vợ anh và chen chân vào cuộc sống bố con anh được.
Theo thể thao xã hội