Đ̼ê̼m̼ ̼t̼â̼n̼ ̼h̼ô̼n̼ ̼t̼h̼ấ̼y̼ ̼c̼h̼ỗ̼ ̼n̼à̼y̼ ̼c̼ủ̼a̼ ̼c̼h̼ồ̼n̼g̼ ̼c̼ứ̼ ̼r̼u̼n̼g̼ ̼l̼ê̼n̼ ̼b̼ầ̼n̼ ̼b̼ậ̼t̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼m̼ớ̼i̼ ̼h̼i̼ể̼u̼ ̼v̼ì̼ ̼s̼a̼o̼ ̼m̼ẹ̼ ̼l̼ạ̼i̼ ̼n̼h̼ấ̼t̼ ̼q̼u̼y̼ế̼t̼ ̼é̼.p̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼p̼h̼ả̼i̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼đ̼à̼n̼ ̼ô̼n̼g̼ ̼n̼g̼ồ̼i̼ ̼x̼e̼ ̼l̼ă̼n̼ ̼n̼à̼y̼
Đ̼ê̼m̼ ̼t̼â̼n̼ ̼h̼ô̼n̼ ̼t̼h̼ấ̼y̼ ̼c̼h̼ỗ̼ ̼n̼à̼y̼ ̼c̼ủ̼a̼ ̼c̼h̼ồ̼n̼g̼ ̼c̼ứ̼ ̼r̼u̼n̼g̼ ̼l̼ê̼n̼ ̼b̼ầ̼n̼ ̼b̼ậ̼t̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼m̼ớ̼i̼ ̼h̼i̼ể̼u̼ ̼v̼ì̼ ̼s̼a̼o̼ ̼m̼ẹ̼ ̼l̼ạ̼i̼ ̼n̼h̼ấ̼t̼ ̼q̼u̼y̼ế̼t̼ ̼é̼.p̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼p̼h̼ả̼i̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼đ̼à̼n̼ ̼ô̼n̼g̼ ̼n̼g̼ồ̼i̼ ̼x̼e̼ ̼l̼ă̼n̼ ̼n̼à̼y̼
̼S̼a̼u̼ ̼m̼ố̼i̼ ̼t̼ì̼n̼h̼ ̼đ̼ầ̼u̼ ̼5̼ ̼n̼ă̼m̼ ̼t̼h̼ấ̼t̼ ̼b̼ạ̼i̼,̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼ấ̼y̼ ̼b̼ỏ̼ ̼đ̼i̼ ̼l̼ấ̼y̼ ̼v̼ợ̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼t̼h̼ề̼ ̼s̼ẽ̼ ̼c̼h̼ẳ̼n̼g̼ ̼y̼ê̼u̼ ̼t̼h̼ư̼ơ̼n̼g̼ ̼t̼h̼ê̼m̼ ̼m̼ộ̼t̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼n̼à̼o̼ ̼n̼ữ̼a̼.̼ ̼T̼ô̼i̼ ̼đ̼ã̼ ̼m̼ấ̼t̼ ̼n̼i̼ề̼m̼ ̼t̼i̼n̼ ̼h̼o̼à̼n̼ ̼t̼o̼à̼n̼ ̼v̼à̼o̼ ̼đ̼à̼n̼ ̼ô̼n̼g̼ ̼r̼ồ̼i̼.̼ ̼
M̼ẹ̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼l̼ú̼c̼ ̼đ̼ó̼ ̼n̼h̼ì̼n̼ ̼c̼o̼n̼ ̼g̼á̼i̼ ̼ủ̼ ̼r̼ộ̼t̼ ̼đ̼a̼n̼g̼ ̼t̼ừ̼ ̼4̼8̼ ̼k̼g̼ ̼x̼i̼n̼h̼ ̼x̼ắ̼n̼ ̼p̼h̼ơ̼i̼ ̼p̼h̼ớ̼i̼ ̼b̼ỗ̼n̼g̼ ̼c̼h̼ố̼c̼ ̼c̼h̼ỉ̼ ̼c̼ò̼n̼ ̼3̼9̼ ̼k̼g̼ ̼g̼ầ̼y̼ ̼n̼h̼ư̼ ̼x̼á̼c̼ ̼v̼e̼ ̼t̼h̼ì̼ ̼x̼ó̼t̼ ̼x̼a̼ ̼l̼ắ̼m̼.̼ ̼B̼à̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼h̼ậ̼n̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼y̼ê̼u̼ ̼c̼ũ̼ ̼c̼ủ̼a̼ ̼c̼o̼n̼ ̼g̼á̼i̼ ̼v̼ô̼ ̼c̼ù̼n̼g̼,̼ ̼v̼ì̼ ̼t̼h̼ự̼c̼ ̼s̼ự̼ ̼ô̼n̼g̼ ̼b̼à̼ ̼đ̼ã̼ ̼y̼ê̼u̼ ̼t̼h̼ư̼ơ̼n̼g̼ ̼a̼n̼h̼ ̼t̼a̼ ̼n̼h̼ư̼ ̼c̼o̼n̼,̼ ̼t̼h̼ậ̼m̼ ̼c̼h̼í̼ ̼c̼h̼í̼n̼h̼ ̼b̼ố̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼l̼à̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼x̼i̼n̼ ̼v̼i̼ệ̼c̼ ̼c̼h̼o̼ ̼a̼n̼h̼ ̼t̼a̼.̼ ̼V̼ậ̼y̼ ̼m̼à̼…̼
̼“̼T̼h̼ô̼i̼ ̼đ̼ừ̼n̼g̼ ̼b̼u̼ồ̼n̼ ̼n̼ữ̼a̼ ̼c̼o̼n̼ ̼ạ̼,̼ ̼l̼o̼ạ̼i̼ ̼đ̼à̼n̼ ̼ô̼n̼g̼ ̼n̼h̼ư̼ ̼t̼h̼ế̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼x̼ứ̼n̼g̼ ̼đ̼á̼n̼g̼ ̼đ̼ể̼ ̼c̼o̼n̼ ̼p̼h̼ả̼i̼ ̼n̼h̼ỏ̼ ̼n̼ư̼ớ̼c̼ ̼m̼ắ̼t̼.̼ ̼C̼ứ̼ ̼v̼u̼i̼ ̼v̼ẻ̼ ̼l̼ê̼n̼ ̼c̼o̼n̼,̼ ̼k̼ể̼ ̼c̼ả̼ ̼c̼o̼n̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼l̼ấ̼y̼ ̼c̼h̼ồ̼n̼g̼ ̼ở̼ ̼n̼h̼à̼ ̼s̼ố̼n̼g̼ ̼v̼ớ̼i̼ ̼b̼ố̼ ̼m̼ẹ̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼đ̼ư̼ợ̼c̼,̼ ̼m̼i̼ễ̼n̼ ̼l̼à̼ ̼c̼o̼n̼ ̼t̼h̼ấ̼y̼ ̼t̼h̼o̼ả̼i̼ ̼m̼á̼i̼,̼ ̼b̼ố̼ ̼m̼ẹ̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼é̼.p̼ ̼đ̼â̼u̼”̼.̼ ̼
V̼ậ̼y̼ ̼l̼à̼ ̼n̼ử̼a̼ ̼n̼ă̼m̼ ̼s̼a̼u̼ ̼n̼g̼à̼y̼ ̼c̼h̼i̼a̼ ̼t̼a̼y̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼đ̼ã̼ ̼d̼ầ̼n̼ ̼l̼ấ̼y̼ ̼l̼ạ̼i̼ ̼c̼â̼n̼ ̼b̼ằ̼n̼g̼ ̼t̼r̼o̼n̼g̼ ̼c̼u̼ộ̼c̼ ̼s̼ố̼n̼g̼ ̼n̼h̼ờ̼ ̼c̼ó̼ ̼m̼ẹ̼ ̼l̼u̼ô̼n̼ ̼ở̼ ̼b̼ê̼n̼ ̼ủ̼n̼g̼ ̼h̼ộ̼.̼
̼B̼à̼n̼ ̼b̼è̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼t̼u̼ổ̼i̼ ̼đ̼ã̼ ̼l̼ậ̼p̼ ̼g̼i̼a̼ ̼đ̼ì̼n̼h̼ ̼g̼ầ̼n̼ ̼h̼ế̼t̼ ̼c̼ò̼n̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼v̼ẫ̼n̼ ̼c̼h̼ư̼a̼ ̼y̼ê̼u̼ ̼t̼h̼ê̼m̼ ̼a̼i̼,̼ ̼t̼u̼y̼ ̼n̼h̼i̼ê̼n̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼v̼ì̼ ̼t̼h̼ế̼ ̼m̼à̼ ̼m̼ẹ̼ ̼g̼i̼ụ̼c̼ ̼g̼i̼ã̼ ̼h̼a̼y̼ ̼n̼ổ̼i̼ ̼n̼ó̼n̼g̼ ̼v̼ớ̼i̼ ̼c̼o̼n̼ ̼g̼á̼i̼.̼ ̼M̼ẹ̼ ̼c̼h̼ỉ̼ ̼b̼ả̼o̼:̼ ̼“̼C̼o̼n̼ ̼c̼ứ̼ ̼l̼à̼m̼ ̼n̼h̼ữ̼n̼g̼ ̼g̼ì̼ ̼c̼o̼n̼ ̼t̼h̼í̼c̼h̼,̼ ̼t̼h̼ấ̼y̼ ̼c̼o̼n̼ ̼v̼u̼i̼ ̼l̼à̼ ̼m̼ẹ̼ ̼v̼u̼i̼ ̼r̼ồ̼i̼”̼.̼ ̼
C̼ứ̼ ̼n̼g̼ỡ̼ ̼m̼ẹ̼ ̼l̼à̼ ̼h̼i̼ể̼u̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼n̼h̼ấ̼t̼ ̼n̼h̼ư̼n̼g̼ ̼t̼h̼ậ̼t̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼n̼g̼ờ̼,̼ ̼1̼ ̼n̼ă̼m̼ ̼s̼a̼u̼ ̼đ̼ó̼ ̼t̼r̼o̼n̼g̼ ̼m̼ộ̼t̼ ̼l̼ầ̼n̼ ̼đ̼i̼ ̼h̼ọ̼p̼ ̼l̼ớ̼p̼ ̼m̼ẹ̼ ̼g̼ặ̼p̼ ̼l̼ạ̼i̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼b̼ạ̼n̼ ̼t̼h̼â̼n̼ ̼t̼ừ̼ ̼h̼ồ̼i̼ ̼đ̼ạ̼i̼ ̼h̼ọ̼c̼ ̼v̼à̼ ̼s̼a̼u̼ ̼h̼ô̼m̼ ̼ấ̼y̼ ̼m̼ẹ̼ ̼b̼ắ̼t̼ ̼đ̼ầ̼u̼ ̼g̼á̼n̼ ̼g̼h̼é̼p̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼c̼h̼o̼ ̼c̼o̼n̼ ̼b̼ạ̼n̼.̼
̼T̼h̼ấ̼y̼ ̼m̼ẹ̼ ̼t̼ỏ̼ ̼r̼a̼ ̼ư̼n̼g̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼n̼g̼h̼ĩ̼ ̼c̼h̼ắ̼c̼ ̼c̼h̼à̼n̼g̼ ̼t̼r̼a̼i̼ ̼đ̼ó̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼p̼h̼ả̼i̼ ̼h̼o̼à̼n̼ ̼h̼ả̼o̼ ̼l̼ắ̼m̼.̼ ̼L̼ú̼c̼ ̼n̼à̼y̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼đ̼à̼n̼ ̼ô̼n̼g̼ ̼c̼ũ̼ ̼d̼ư̼ờ̼n̼g̼ ̼n̼h̼ư̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼đ̼ã̼ ̼b̼i̼ế̼n̼ ̼k̼h̼ỏ̼i̼ ̼t̼â̼m̼ ̼t̼r̼í̼ ̼t̼ô̼i̼,̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼c̼ò̼n̼ ̼v̼ấ̼n̼ ̼v̼ư̼ơ̼n̼g̼ ̼g̼ì̼ ̼n̼ữ̼a̼ ̼n̼ê̼n̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼n̼g̼o̼a̼n̼ ̼n̼g̼o̼ã̼n̼ ̼t̼h̼e̼o̼ ̼s̼ự̼ ̼s̼ắ̼p̼ ̼đ̼ặ̼t̼ ̼c̼ủ̼a̼ ̼m̼ẹ̼ ̼t̼ớ̼i̼ ̼g̼ặ̼p̼ ̼a̼n̼h̼ ̼t̼a̼.̼ ̼
N̼h̼ư̼n̼g̼ ̼v̼ừ̼a̼ ̼t̼h̼ấ̼y̼ ̼b̼ộ̼ ̼d̼ạ̼n̼g̼ ̼c̼ủ̼a̼ ̼a̼n̼h̼ ̼ấ̼y̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼đ̼ã̼ ̼s̼ữ̼n̼g̼ ̼s̼ờ̼ ̼c̼h̼o̼á̼n̼g̼ ̼v̼á̼n̼g̼,̼ ̼m̼ộ̼t̼ ̼c̼h̼à̼n̼g̼ ̼t̼r̼a̼i̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼l̼à̼n̼h̼ ̼l̼ặ̼n̼ ̼p̼h̼ả̼i̼ ̼n̼g̼ồ̼i̼ ̼x̼e̼ ̼l̼ă̼n̼.̼ ̼D̼u̼y̼ ̼c̼h̼ỉ̼ ̼c̼ó̼ ̼k̼h̼u̼ô̼n̼ ̼m̼ặ̼t̼ ̼a̼n̼h̼ ̼ấ̼y̼ ̼l̼à̼ ̼k̼h̼i̼ế̼n̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼c̼h̼ú̼ ̼ý̼ ̼n̼h̼ấ̼t̼ ̼r̼ấ̼t̼ ̼s̼á̼n̼g̼ ̼v̼à̼ ̼t̼ỏ̼ ̼r̼õ̼ ̼s̼ự̼ ̼t̼h̼ô̼n̼g̼ ̼m̼i̼n̼h̼.̼
̼T̼u̼y̼ ̼n̼h̼i̼ê̼n̼ ̼m̼ộ̼t̼ ̼đ̼ứ̼a̼ ̼c̼o̼n̼ ̼g̼á̼i̼ ̼x̼i̼n̼h̼ ̼x̼ắ̼n̼ ̼n̼h̼ư̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼t̼h̼ể̼ ̼n̼à̼o̼ ̼g̼ắ̼n̼ ̼v̼ớ̼i̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼đ̼à̼n̼ ̼ô̼n̼g̼ ̼t̼à̼n̼ ̼t̼ậ̼t̼ ̼n̼à̼y̼ ̼đ̼ư̼ợ̼c̼ ̼n̼ê̼n̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼k̼i̼ê̼n̼ ̼q̼u̼y̼ế̼t̼ ̼t̼ừ̼ ̼c̼h̼ố̼i̼.̼ ̼S̼o̼n̼g̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼h̼i̼ể̼u̼ ̼s̼a̼o̼ ̼m̼ẹ̼ ̼l̼ạ̼i̼ ̼c̼ứ̼ ̼é̼p̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼p̼h̼ả̼i̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼ ̼a̼n̼h̼ ̼t̼a̼:̼
̼-̼ ̼M̼ẹ̼ ̼l̼à̼m̼ ̼s̼a̼o̼ ̼t̼h̼ế̼,̼ ̼b̼a̼o̼ ̼n̼h̼i̼ê̼u̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼đ̼ẹ̼p̼ ̼t̼r̼a̼i̼ ̼g̼i̼à̼u̼ ̼c̼ó̼ ̼t̼h̼e̼o̼ ̼đ̼u̼ổ̼i̼ ̼c̼o̼n̼ ̼k̼i̼a̼ ̼k̼ì̼a̼.̼ ̼N̼ế̼u̼ ̼m̼ẹ̼ ̼m̼u̼ố̼n̼ ̼c̼o̼n̼ ̼l̼ấ̼y̼ ̼c̼h̼ồ̼n̼g̼ ̼c̼o̼n̼ ̼s̼ẽ̼ ̼c̼h̼ọ̼n̼ ̼m̼ộ̼t̼ ̼t̼r̼o̼n̼g̼ ̼s̼ố̼ ̼n̼h̼ữ̼n̼g̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼đ̼ó̼ ̼c̼h̼ứ̼ ̼đ̼ừ̼n̼g̼ ̼c̼ó̼ ̼b̼ắ̼t̼ ̼c̼o̼n̼ ̼p̼h̼ả̼i̼ ̼s̼ố̼n̼g̼ ̼v̼ớ̼i̼ ̼c̼á̼i̼ ̼g̼ã̼ ̼n̼g̼ồ̼i̼ ̼x̼e̼ ̼l̼ă̼n̼ ̼đ̼ó̼ ̼s̼u̼ố̼t̼ ̼đ̼ờ̼i̼ ̼đ̼ư̼ợ̼c̼.̼
̼-̼ ̼T̼u̼y̼ ̼n̼ó̼ ̼n̼g̼ồ̼i̼ ̼x̼e̼ ̼l̼ă̼n̼ ̼n̼h̼ư̼n̼g̼ ̼m̼ẹ̼ ̼t̼i̼n̼ ̼l̼à̼ ̼s̼ẽ̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼c̼ó̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼đ̼à̼n̼ ̼ô̼n̼g̼ ̼l̼à̼n̼h̼ ̼l̼ặ̼n̼ ̼n̼à̼o̼ ̼ở̼ ̼n̼g̼o̼à̼i̼ ̼k̼i̼a̼ ̼c̼ó̼ ̼t̼h̼ể̼ ̼m̼a̼n̼g̼ ̼l̼ạ̼i̼ ̼c̼u̼ộ̼c̼ ̼s̼ố̼n̼g̼ ̼t̼ố̼t̼ ̼đ̼ẹ̼p̼ ̼c̼h̼o̼ ̼c̼o̼n̼ ̼n̼g̼o̼à̼i̼ ̼n̼ó̼ ̼đ̼â̼u̼.̼ ̼T̼i̼n̼ ̼m̼ẹ̼ ̼đ̼i̼ ̼c̼o̼n̼ ̼g̼á̼i̼.̼
N̼h̼ữ̼n̼g̼ ̼n̼g̼à̼y̼ ̼s̼a̼u̼ ̼đ̼ó̼ ̼m̼ẹ̼ ̼t̼ì̼m̼ ̼m̼ọ̼i̼ ̼c̼á̼c̼h̼ ̼t̼h̼u̼y̼ế̼t̼ ̼p̼h̼ụ̼c̼ ̼t̼ô̼i̼,̼ ̼c̼u̼ố̼i̼ ̼c̼ù̼n̼g̼ ̼đ̼ể̼ ̼c̼h̼i̼ề̼u̼ ̼ý̼ ̼m̼ẹ̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼q̼u̼y̼ế̼t̼ ̼đ̼ị̼n̼h̼ ̼đ̼ồ̼n̼g̼ ̼ý̼ ̼l̼ấ̼y̼ ̼a̼n̼h̼ ̼t̼a̼.̼ ̼B̼ở̼i̼ ̼v̼ì̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼x̼á̼c̼ ̼đ̼ị̼n̼h̼ ̼đ̼ờ̼i̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼s̼a̼u̼ ̼t̼h̼ế̼ ̼n̼à̼o̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼q̼u̼a̼n̼ ̼t̼r̼ọ̼n̼g̼,̼ ̼m̼i̼ễ̼n̼ ̼b̼ố̼ ̼m̼ẹ̼ ̼v̼u̼i̼ ̼t̼h̼ô̼i̼,̼ ̼v̼ì̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼đ̼à̼n̼ ̼ô̼n̼g̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼y̼ê̼u̼ ̼n̼h̼ấ̼t̼ ̼đ̼ã̼ ̼đ̼i̼ ̼l̼ấ̼y̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼k̼h̼á̼c̼ ̼r̼ồ̼i̼.̼
̼Đ̼á̼m̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼m̼ặ̼c̼ ̼v̼á̼y̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼ ̼l̼ộ̼n̼g̼ ̼l̼ẫ̼y̼ ̼b̼ê̼n̼ ̼c̼ạ̼n̼h̼ ̼c̼h̼ú̼ ̼r̼ể̼ ̼n̼g̼ồ̼i̼ ̼x̼e̼ ̼l̼ă̼n̼.̼ ̼H̼ọ̼ ̼h̼à̼n̼g̼ ̼c̼ư̼ờ̼i̼ ̼n̼ó̼i̼ ̼v̼u̼i̼ ̼v̼ẻ̼ ̼c̼h̼ú̼c̼ ̼m̼ừ̼n̼g̼ ̼h̼ạ̼n̼h̼ ̼p̼h̼ú̼c̼ ̼n̼h̼ư̼n̼g̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼t̼h̼ì̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼t̼h̼ể̼ ̼n̼à̼o̼ ̼m̼ỉ̼m̼ ̼c̼ư̼ờ̼i̼ ̼n̼ổ̼i̼.̼ ̼T̼ô̼i̼ ̼n̼g̼ạ̼i̼ ̼v̼ớ̼i̼ ̼n̼h̼ữ̼n̼g̼ ̼l̼ờ̼i̼ ̼b̼à̼n̼ ̼t̼á̼n̼ ̼c̼ủ̼a̼ ̼b̼ạ̼n̼ ̼b̼è̼ ̼s̼a̼u̼ ̼l̼ư̼n̼g̼ ̼m̼ì̼n̼h̼.̼ ̼
D̼u̼y̼ ̼c̼h̼ỉ̼ ̼c̼ó̼ ̼m̼ẹ̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼v̼à̼ ̼m̼ẹ̼ ̼c̼h̼ồ̼n̼g̼ ̼l̼à̼ ̼h̼ạ̼n̼h̼ ̼p̼h̼ú̼c̼ ̼n̼h̼ấ̼t̼,̼ ̼c̼h̼ồ̼n̼g̼ ̼t̼h̼ì̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼t̼h̼i̼ ̼t̼h̼o̼ả̼n̼g̼ ̼n̼ở̼ ̼n̼ụ̼ ̼c̼ư̼ờ̼i̼ ̼h̼i̼ế̼m̼ ̼h̼o̼i̼ ̼v̼ì̼ ̼c̼ó̼ ̼l̼ẽ̼ ̼a̼n̼h̼ ̼t̼a̼ ̼b̼i̼ế̼t̼ ̼n̼g̼ư̼ờ̼i̼ ̼v̼ợ̼ ̼đ̼i̼ ̼b̼ê̼n̼ ̼c̼ạ̼n̼h̼ ̼l̼à̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼h̼ề̼ ̼h̼ứ̼n̼g̼ ̼t̼h̼ú̼ ̼v̼ớ̼i̼ ̼c̼u̼ộ̼c̼ ̼h̼ô̼n̼ ̼n̼h̼â̼n̼ ̼n̼à̼y̼.̼
̼N̼h̼à̼ ̼c̼h̼ồ̼n̼g̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼c̼ó̼ ̼đ̼i̼ề̼u̼ ̼k̼i̼ệ̼n̼,̼ ̼t̼r̼ư̼ớ̼c̼ ̼k̼h̼i̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼c̼h̼ỉ̼ ̼b̼i̼ế̼t̼ ̼s̼ơ̼ ̼s̼ơ̼ ̼l̼à̼ ̼c̼h̼ồ̼n̼g̼ ̼c̼ũ̼n̼g̼ ̼t̼h̼a̼m̼ ̼g̼i̼a̼ ̼q̼u̼ả̼n̼ ̼l̼ý̼ ̼m̼ộ̼t̼ ̼c̼ử̼a̼ ̼h̼à̼n̼g̼ ̼c̼ủ̼a̼ ̼g̼i̼a̼ ̼đ̼ì̼n̼h̼.̼ ̼N̼ó̼i̼ ̼c̼h̼u̼n̼g̼ ̼a̼n̼h̼ ̼t̼a̼ ̼t̼h̼u̼ộ̼c̼ ̼d̼ạ̼n̼g̼ ̼t̼à̼n̼ ̼t̼ậ̼t̼ ̼n̼h̼ư̼n̼g̼ ̼v̼ẫ̼n̼ ̼b̼i̼ế̼t̼ ̼k̼i̼ế̼m̼ ̼t̼i̼ề̼n̼ ̼c̼h̼ứ̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼p̼h̼ả̼i̼ ̼s̼ố̼n̼g̼ ̼d̼ự̼a̼ ̼d̼ẫ̼m̼.̼
̼T̼ô̼i̼ ̼b̼ư̼ớ̼c̼ ̼v̼à̼o̼ ̼c̼ă̼n̼ ̼p̼h̼ò̼n̼g̼ ̼t̼â̼n̼ ̼h̼ô̼n̼ ̼t̼r̼o̼n̼g̼ ̼t̼r̼ạ̼n̼g̼ ̼t̼h̼á̼i̼ ̼m̼ệ̼t̼ ̼m̼ỏ̼i̼ ̼v̼à̼ ̼n̼ằ̼m̼ ̼v̼ậ̼t̼ ̼r̼a̼ ̼g̼i̼ư̼ờ̼n̼g̼.̼ ̼C̼h̼ồ̼n̼g̼ ̼l̼ă̼n̼ ̼x̼e̼ ̼v̼à̼o̼ ̼n̼g̼a̼y̼ ̼p̼h̼í̼a̼ ̼s̼a̼u̼.̼ ̼T̼h̼ấ̼y̼ ̼a̼n̼h̼ ̼l̼o̼a̼y̼ ̼h̼o̼a̼y̼ ̼t̼ì̼m̼ ̼c̼á̼c̼h̼ ̼l̼ê̼n̼ ̼c̼h̼i̼ế̼c̼ ̼g̼i̼ư̼ờ̼n̼g̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼ ̼c̼ó̼ ̼l̼ẽ̼ ̼h̼ơ̼i̼ ̼c̼a̼o̼ ̼t̼h̼ì̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼đ̼ã̼ ̼b̼ư̼ớ̼c̼ ̼l̼ạ̼i̼ ̼g̼i̼ú̼p̼ ̼a̼n̼h̼.̼ ̼
V̼ừ̼a̼ ̼đ̼ỡ̼ ̼c̼h̼ồ̼n̼g̼ ̼n̼g̼ồ̼i̼ ̼l̼ê̼n̼ ̼g̼i̼ư̼ờ̼n̼g̼ ̼t̼h̼ì̼ ̼b̼ấ̼t̼ ̼n̼g̼ờ̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼t̼h̼ấ̼y̼ ̼c̼á̼i̼ ̼ấ̼y̼ ̼b̼ê̼n̼ ̼t̼r̼o̼n̼g̼ ̼q̼u̼ầ̼n̼ ̼c̼ủ̼a̼ ̼a̼n̼h̼ ̼c̼ứ̼ ̼t̼h̼ế̼ ̼r̼u̼n̼g̼ ̼l̼ê̼n̼ ̼b̼ầ̼n̼ ̼b̼ậ̼t̼ ̼k̼h̼i̼ế̼n̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼p̼h̼á̼t̼ ̼h̼o̼ả̼n̼g̼.̼ ̼Đ̼ê̼m̼ ̼t̼â̼n̼ ̼h̼ô̼n̼ ̼m̼à̼ ̼c̼ò̼n̼ ̼đ̼i̼ệ̼n̼ ̼t̼h̼o̼ạ̼i̼ ̼g̼ì̼ ̼t̼h̼ế̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼b̼i̼ế̼t̼.̼
̼C̼h̼ồ̼n̼g̼ ̼v̼ộ̼i̼ ̼v̼à̼n̼g̼ ̼t̼h̼ò̼ ̼t̼a̼y̼ ̼v̼à̼o̼ ̼t̼ú̼i̼ ̼q̼u̼ầ̼n̼ ̼l̼ấ̼y̼ ̼đ̼i̼ệ̼n̼ ̼t̼h̼o̼ạ̼i̼ ̼r̼a̼,̼ ̼v̼à̼ ̼k̼ể̼ ̼t̼ừ̼ ̼s̼a̼u̼ ̼g̼i̼â̼y̼ ̼p̼h̼ú̼t̼ ̼ấ̼y̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼c̼ứ̼ ̼t̼r̼ò̼n̼ ̼m̼ắ̼t̼ ̼h̼á̼ ̼h̼ố̼c̼ ̼m̼ồ̼m̼ ̼n̼g̼ạ̼c̼ ̼n̼h̼i̼ê̼n̼ ̼n̼h̼ì̼n̼ ̼c̼h̼ồ̼n̼g̼.̼ ̼N̼g̼ồ̼i̼ ̼t̼r̼o̼n̼g̼ ̼p̼h̼ò̼n̼g̼ ̼t̼â̼n̼ ̼h̼ô̼n̼ ̼n̼h̼ư̼n̼g̼ ̼a̼n̼h̼ ̼c̼h̼ỉ̼ ̼đ̼ạ̼o̼ ̼c̼ấ̼p̼ ̼d̼ư̼ớ̼i̼ ̼ở̼ ̼k̼h̼ắ̼p̼ ̼c̼á̼c̼ ̼c̼h̼i̼ ̼n̼h̼á̼n̼h̼ ̼c̼ủ̼a̼ ̼c̼ô̼n̼g̼ ̼t̼y̼ ̼ở̼ ̼c̼ả̼ ̼t̼r̼o̼n̼g̼ ̼v̼à̼ ̼n̼g̼o̼à̼i̼ ̼n̼ư̼ớ̼c̼.̼ ̼
N̼g̼h̼e̼ ̼a̼n̼h̼ ̼n̼ó̼i̼ ̼c̼h̼u̼y̼ệ̼n̼ ̼đ̼i̼ệ̼n̼ ̼t̼h̼o̼ạ̼i̼ ̼g̼i̼ả̼i̼ ̼q̼u̼y̼ế̼t̼ ̼c̼ô̼n̼g̼ ̼v̼i̼ệ̼c̼ ̼m̼à̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼t̼h̼ể̼ ̼n̼g̼ờ̼ ̼đ̼ư̼ợ̼c̼ ̼a̼n̼h̼ ̼l̼ạ̼i̼ ̼g̼i̼ỏ̼i̼ ̼đ̼ế̼n̼ ̼t̼h̼ế̼.̼ ̼H̼ó̼a̼ ̼r̼a̼ ̼c̼h̼ồ̼n̼g̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼p̼h̼ả̼i̼ ̼q̼u̼ả̼n̼ ̼l̼ý̼ ̼m̼ộ̼t̼ ̼c̼ử̼a̼ ̼h̼à̼n̼g̼ ̼g̼i̼a̼ ̼đ̼ì̼n̼h̼ ̼m̼à̼ ̼a̼n̼h̼ ̼l̼à̼ ̼T̼ổ̼n̼g̼ ̼g̼i̼á̼m̼ ̼đ̼ố̼c̼ ̼c̼ô̼n̼g̼ ̼t̼y̼.̼
̼V̼à̼ ̼đ̼ê̼m̼ ̼ấ̼y̼ ̼a̼n̼h̼ ̼c̼ò̼n̼ ̼c̼h̼o̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼m̼ộ̼t̼ ̼b̼ấ̼t̼ ̼n̼g̼ờ̼ ̼m̼à̼ ̼c̼ó̼ ̼l̼ẽ̼ ̼c̼ả̼ ̼đ̼ờ̼i̼ ̼n̼à̼y̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼t̼h̼ể̼ ̼q̼u̼ê̼n̼ ̼đ̼ư̼ợ̼c̼.̼ ̼A̼n̼h̼ ̼n̼ó̼i̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼b̼ư̼ớ̼c̼ ̼r̼a̼ ̼k̼h̼ỏ̼i̼ ̼g̼i̼ư̼ờ̼n̼g̼ ̼5̼m̼ ̼v̼à̼ ̼đ̼ứ̼n̼g̼ ̼đ̼ó̼ ̼đ̼ợ̼i̼ ̼a̼n̼h̼,̼ ̼a̼n̼h̼ ̼t̼ừ̼ ̼t̼ừ̼ ̼n̼h̼ổ̼m̼ ̼d̼ậ̼y̼ ̼k̼h̼ỏ̼i̼ ̼c̼h̼i̼ế̼c̼ ̼x̼e̼ ̼l̼ă̼n̼ ̼v̼à̼ ̼b̼ư̼ớ̼c̼ ̼t̼ừ̼n̼g̼ ̼b̼ư̼ớ̼c̼ ̼c̼h̼ậ̼m̼ ̼d̼ã̼i̼ ̼t̼ớ̼i̼ ̼t̼r̼ư̼ớ̼c̼ ̼m̼ặ̼t̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼r̼ồ̼i̼ ̼c̼h̼ì̼a̼ ̼t̼a̼y̼ ̼r̼a̼.̼ ̼
“̼A̼n̼h̼ ̼h̼ứ̼a̼ ̼s̼ẽ̼ ̼y̼ê̼u̼ ̼t̼h̼ư̼ơ̼n̼g̼ ̼e̼m̼ ̼s̼u̼ố̼t̼ ̼c̼u̼ộ̼c̼ ̼đ̼ờ̼i̼ ̼n̼à̼y̼,̼ ̼a̼n̼h̼ ̼đ̼ã̼ ̼t̼h̼ầ̼m̼ ̼y̼ê̼u̼ ̼e̼m̼ ̼q̼u̼a̼ ̼b̼ứ̼c̼ ̼ả̼n̼h̼ ̼m̼à̼ ̼e̼m̼ ̼c̼h̼ụ̼p̼ ̼c̼ù̼n̼g̼ ̼v̼ớ̼i̼ ̼m̼ẹ̼ ̼a̼n̼h̼ ̼v̼à̼ ̼m̼ẹ̼ ̼e̼m̼ ̼h̼ồ̼i̼ ̼n̼h̼ỏ̼.̼ ̼A̼n̼h̼ ̼c̼ứ̼ ̼g̼i̼ấ̼u̼ ̼t̼r̼o̼n̼g̼ ̼l̼ò̼n̼g̼ ̼t̼ừ̼ ̼đ̼ó̼ ̼đ̼ế̼n̼ ̼b̼â̼y̼ ̼g̼i̼ờ̼,̼ ̼l̼ầ̼n̼ ̼m̼ẹ̼ ̼a̼n̼h̼ ̼v̼à̼ ̼m̼ẹ̼ ̼e̼m̼ ̼g̼ặ̼p̼ ̼l̼ạ̼i̼ ̼a̼n̼h̼ ̼m̼ớ̼i̼ ̼d̼á̼m̼ ̼n̼ó̼i̼ ̼v̼ớ̼i̼ ̼m̼ẹ̼ ̼n̼h̼ư̼n̼g̼ ̼l̼ạ̼i̼ ̼s̼ợ̼ ̼e̼m̼ ̼c̼h̼ê̼ ̼a̼n̼h̼ ̼t̼à̼n̼ ̼t̼ậ̼t̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼l̼ấ̼y̼.̼ ̼
K̼h̼i̼ ̼m̼ẹ̼ ̼n̼ó̼i̼ ̼e̼m̼ ̼đ̼ồ̼n̼g̼ ̼ý̼ ̼r̼ồ̼i̼ ̼a̼n̼h̼ ̼đ̼ã̼ ̼q̼u̼y̼ế̼t̼ ̼t̼â̼m̼ ̼t̼ậ̼p̼ ̼đ̼i̼,̼ ̼t̼ậ̼p̼ ̼r̼ờ̼i̼ ̼x̼e̼ ̼l̼ă̼n̼ ̼đ̼ể̼ ̼c̼ó̼ ̼t̼h̼ể̼ ̼d̼ắ̼t̼ ̼e̼m̼ ̼đ̼i̼ ̼b̼ằ̼n̼g̼ ̼c̼h̼í̼n̼h̼ ̼đ̼ô̼i̼ ̼c̼h̼â̼n̼ ̼c̼ủ̼a̼ ̼m̼ì̼n̼h̼.̼ ̼H̼ã̼y̼ ̼t̼i̼n̼ ̼ở̼ ̼a̼n̼h̼,̼ ̼a̼n̼h̼ ̼s̼ẽ̼ ̼l̼à̼m̼ ̼đ̼ư̼ợ̼c̼ ̼m̼à̼”̼.̼
̼T̼ô̼i̼ ̼k̼h̼ô̼n̼g̼ ̼k̼ì̼m̼ ̼đ̼ư̼ợ̼c̼ ̼c̼ả̼m̼ ̼x̼ú̼c̼ ̼ô̼m̼ ̼c̼h̼ặ̼t̼ ̼l̼ấ̼y̼ ̼a̼n̼h̼ ̼ò̼a̼ ̼k̼h̼ó̼c̼ ̼n̼ứ̼c̼ ̼n̼ở̼.̼ ̼G̼i̼ờ̼ ̼t̼h̼ì̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼đ̼ã̼ ̼h̼i̼ể̼u̼ ̼v̼ì̼ ̼s̼a̼o̼ ̼m̼à̼ ̼n̼g̼à̼y̼ ̼ấ̼y̼ ̼m̼ẹ̼ ̼é̼p̼ ̼t̼ô̼i̼ ̼p̼h̼ả̼i̼ ̼c̼ư̼ớ̼i̼ ̼b̼ằ̼n̼g̼ ̼đ̼ư̼ợ̼c̼ ̼c̼h̼à̼n̼g̼ ̼t̼r̼a̼i̼ ̼n̼g̼ồ̼i̼ ̼x̼e̼ ̼l̼ă̼n̼ ̼n̼à̼y̼ ̼r̼ồ̼i̼.̼
Ôɴɢ ᴠũ ᴛấᴛ ᴛᴏáɴ sòɴɢ ᴘʜẳɴɢ 𝟷𝟹𝟶𝟶 ᴛỷ ᴄʜᴏ ʙà ᴛʜảᴏ, ᴄ.ảɴʜ ʙ.á.ᴏ ᴠợ ᴄũ “ᴋʜôɴɢ ᴄòɴ ᴛư ᴄáᴄʜ ʟà ᴄổ đôɴɢ ᴛʀᴜɴɢ ɴɢᴜʏêɴ”
Tất toán xong xuôi số tiền cho vợ cũ Lê Hoàng Diệp Thảo, ông Đặng Lê Nguyên Vũ đưa ra cảnh báo đanh thép, khẳng định bà Thảo “hoàn toàn không có tư cách là cổ đông của tập đoàn Trung Nguyên”.
Chiều 24/5, Tập đoàn Trung Nguyên đã phát đi thông báo mới nhất về cuộc ly hôn nghìn tỷ của vợ chồng ông chủ Trung Nguyên bà Lê Hoàng Diệp Thảo và ông Đặng Lê Nguyên Vũ.
Cụ thể, ngày 11/3 vừa qua, Hội đồng thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao đã có quyết định giám đốc thẩm đối với bản án phúc thẩm và bản án sơ thẩm vụ án tranh chấp về hôn nhân và gia đình giữa ông Đặng Lê Nguyên Vũ và bà Lê Hoàng Diệp Thảo.
Theo quyết định giám đốc thẩm, ông Đặng Lê Nguyên Vũ thanh toán cho bà Lê Hoàng Diệp thảo số tiền chênh lệch về giá trị tài sản thực nhận so với giá trị tài sản được chia là 1.318 tỷ đồng (so với bản án phúc thẩm ngày 5/12/2019 thì ông Vũ phải thanh toán thêm cho bà Thảo hơn 127 tỷ đồng).
Ông Đặng Lê Nguyên Vũ đưa ra cảnh báo đanh thép, khẳng định bà Thảo “hoàn toàn không có tư cách là cổ động của tập đoàn Trung Nguyên”.
Trước đây, vào ngày 13/1/2020, ông Vũ đã nộp số tiền chênh lệch tài sản cho bà Thảo là 1.191 tỷ đồng và đến ngày 20/5/2021 vừa qua, ông Vũ đã nộp thêm số tiền 127,8 tỷ đồng tại Cục thi hành án dân sự TPHCM.
Tập đoàn Trung Nguyên cho biết, Cục thi hành án dân sự TPHCM đã có giấy xác nhận ông Vũ đã thi hành xong toàn bộ nghĩa vụ thanh toán chênh lệch tài sản cho bà Thảo và không còn phải thi hành thêm bất kỳ nội dung nào khác.
Tập đoàn Trung Nguyên khẳng định, ông Đặng Lê Nguyên Vũ đã chính thức sở hữu toàn bộ cổ phần tại các công ty thuộc Tập đoàn Trung Nguyên. Đồng thời, bà Lê Hoàng Diệp Thảo không còn tư cách cổ đông tại Tập đoàn Trung Nguyên và tại bất kỳ công ty nào thuộc Tập đoàn Trung Nguyên.
“Tất cả các hoạt động, phát ngôn của bà Lê Hoàng Diệp Thảo nhân danh, mượn danh, lợi dụng Tập đoàn Trung Nguyên, các công ty, và các thương hiệu sản phẩm thuộc Tập đoàn Trung Nguyên là hành vi không hợp pháp, x/â/m ph.ạm quyền và lợi ích hợp pháp của Tập đoàn Trung Nguyên”, thông báo của Tập đoàn Trung Nguyên nêu rõ.
Trước đó, ngày 7/5, Hội đồng thẩm phán TAND tối cao đã ra quyết định kết thúc vụ ly hôn nghìn tỷ giữa bà Lê Hoàng Diệp Thảo (48 tuổi, Tổng giám đốc Công ty TNHH MTV TNI) và ông Đặng Lê Nguyên Vũ (50 tuổi, Chủ tịch HĐQT kiêm Tổng giám đốc Công ty CP Tập đoàn Trung Nguyên), tổng tài sản hai vợ chồng ông bà chia nhau khoảng 7.900 tỷ đồng, trong đó, ba Thảo được chia 3.245 tỷ đồng (tương đương 40% tài sản, trong đó có 7 bất động sản trị giá khoảng 376 tỷ đồng), còn ông Vũ nhận được 4.687 tỷ đồng (tương đương 60% tài sản, trong đó có 6 bất động sản trị giá 350 tỷ đồng).
Nhưng càng bất ngờ là động thái của bà Thảo sau vụ ly hôn nghìn tỷ khi mới đây, bà bỗng đăng tải một trạng thái đầy ẩn ý trên mạng xã hội. Mượn lời bài hát “Tôi ơi đừng tuyệt vọng” của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, nhiều người cho rằng bà đang ẩn ý về cuộc đời nhiều thăng trầm của mình.
Nguyên văn nội dung dòng trạng thái như sau: “Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng. Lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông. Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng. Em là tôi và tôi cũng là em.
Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo. Con diều rơi cho vực thẳm buồn thêm. Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên. Con đường xa và nắng chiều quạnh quẽ. Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng”.
Đính kèm với dòng chia sẻ đầy tâm trạng là trạng thái “đang cảm thấy gục ngã” như khẳng định thêm sự hụt hẫng của nữ doanh nhân sau vụ ly hôn nghìn tỷ. Ngay lập tức, rất nhiều bạn bè, người thân và đối tác đã để lại bình luận động viên bà Thảo bên dưới bài đăng.
Cả lớp được giấy khen, mỗi cháu không được, thấy cháu buồn nên ông đã đích thân làm tờ giấy khen tặng cháu gái.
Ông bà luôn là người yêu thương và che chở cho cháu nhất, chính vì thế nếu còn được sống cùng ông bà sẽ thật là may mắn mà ai cũng mong có được.
Mới đây, một câu chuyện về sự yêu thương của ông nội dành cho cô cháu gái nhỏ khi được đăng tải trên mạng xã hội đã lập tức trở thành tâm điểm chú ý vì sự đáng yêu và ấm áp của nó.
Người đăng bài viết là mẹ của cô bé cho biết: “Con gái tâm sự là lớp có bạn được giấy khen nhưng con lại không được. Ông nội thấy thế bảo được rồi tối sẽ có giấy khen cho con.
Đến tối cơm nước xong, con bé cũng quên vụ giấy khen thì một lát sau ông mang ra một tấm giấy, hóa ra cả tối ông ngồi tỉ mẩn vẽ bằng khen cho cháu.”
Cô bé may mắn trong câu chuyện là bé Lê Hoàng Bảo Ngọc, học sinh lớp mẫu giáo 5 tuổi, do không nhận được danh hiệu bé khỏe bé ngoan của trường nên con khá buồn khi thấy các bạn đều có giấy khen, chỉ mình mình không có.
Để làm cháu gái không thấy mình thua kém các bạn, ông nội đã tự “vẽ” giấy khen cho cháu gái yêu quý.
Trong bằng khen ghi rõ ràng: “Cháu Lê Hoàng Bảo Ngọc lớp 5 tuổi đã đạt thành tích bé khỏe, bé ngoan biết yêu thương ông bà, cha mẹ. Nay ông nội thay mặt BGH trường Mầm non quyết định tặng bằng khen.”
Tấm giấy được vẽ tỉ mỉ bằng tất cả niềm yêu thương của ông nội khiến nhiều người xúc động. Đây không phải là tấm bằng khen “thật” nhưng nó là tấm bằng khen có giá trị nhất với cô bé ấy. Nó thể hiện sự công nhận và yêu thương của gia đình dành cho cô cháu gái nhỏ, đồng thời là một cách vô cùng tuyệt vời để giáo dục cho cô bé.
Không chỉ bé Bảo Ngọc, trước đó cũng từng có các bé khác được người thân làm giấy khen cho, để biểu dương sự ngoan ngoãn, chăm chỉ của con.
Có thể nói, với thế giới bên ngoài có thể những nỗ lực của các con vẫn còn thua các bạn khác một chút. Nhưng ở trong gia đình, mọi nỗ lực của con luôn được cha mẹ, ông bà ghi nhận và biểu dương.